Bài cóp từ blog cũ sang !
Tôi gặp hắn tại một đám cưới con của anh bạn học cùng lớp !
Hôm ấy vì có việc bận nên tôi đến muộn . Gia chủ ghép tôi vào một bàn ăn đang thiếu người . Sau khi chào hỏi mọi người chúng tôi nâng cốc chúc mừng cho gia chủ đã tống khứ được một quả bom nổ chậm ra khỏi bàn cấm địa !
Đang ăn tôi bỗng thấy như có ánh mắt nhìn mình ....Tôi nhìn Hắn lạ hoắc ..., Tôi ko quen Hắn ...ko phải , tôi đã gặp Hắn ở đâu rồi nhỉ ? ..lạ thật ! Liệu Hắn có làm cùng cơ quan ở nhà máy thủy tinh Chí Linh ? .....Ko phải ...hay là ở công ty giầy Cẩm Bình ? ...cũng ko phải...lạ thật ...tôi ko sao nhớ nổi nữa ....hay là Hắn cùng đi nước ngoài với tôi ? rõ ràng là ko phải mà ....thế Hắn ở đâu ra ấy nhỉ ? Tôi cố gắng lục tìm trong "bộ nhớ" của mình mà ko sao thấy !
Hắn nhìn tôi cười và nói :
- Chào em , khỏe ko em !
Tôi vẫn chưa nhận ra Hắn , Hắn bảo :
- KO nhận ra anh à ?
Tôi nhìn Hắn thật lâu , trông Hắn ko phải người công chức nhà nước bởi người công chức nhà nước ăn mặc bao h cũng chỉn chu , đầu tóc gọn gàng ...còn Hắn với cái đầu cắt húi cua vẻ mặt thì câng câng ... cái áo thì rộng thùng thình với cái quần bò khá là nhiều túi , trên cổ Hắn thì ngự một chiếc dây chuyền vàng tây to tướng như cái dây xích mèo ấy .....trông Hắn có vẻ bụi bặm phong trần ...Nhìn Hắn tôi lại liên tưởng đến một tên nghịch tử nào đấy trong những bộ phim có những pha cướp giật và đâm chém !......
Hắn nói hắn đang là trưởng phòng kinh doanh của một công ty cấp nước........ !
Vậy là mọi nhận xét ban đầu của tôi sai tuốt tuồn tuột ...ừ thì đã bảo đừng bao h đánh giá một con người qua vẻ bề ngoài mà .....mình thật tệ khi đã nghĩ sai về Hắn !
Hắn hỏi :
- Có nhớ thằng Đoàn ko ?
Tôi hỏi lại :
- Đoàn nào ?
Hắn bảo tôi :
- Em vô tâm thật đấy , KO nhớ thằng Đoàn thì anh chịu rồi , thế còn cái Phượng có nhớ ko ?
Rồi hắn kể một lô một lốc những đứa học cùng lớp ...chúng nó bây h làm gì , ở đâu ? Hắn kể vanh vách như thể hắn đang làm ở bộ phận quản lý nhân sự vậy . Bây h thì tôi đã nhận ra hắn , hắn chính là cái tên tướng cướp nghịch nhất lớp tôi hồi ấy ....ừ mà cũng mấy chục năm rồi còn gì , làm sao mà tôi nhớ nổi chứ ...........!
Tôi hỏi hắn làm sao lại đi biệt tăm biệt tích đến tận bây h ! Hắn cười và kể cho tôi nghe : Sau khi làm xong nghĩa vụ quân sự Hắn ở lại nơi hắn đóng quân và cưới một cô vợ , Hắn nói vợ hắn rất xinh , nhỏ nhắn và ưa nhìn , Hắn được như ngày hôm nay là nhờ ông bố vợ có chức có quyền xin cho Hắn ....nhưng sau một lần vượt cạn vợ hắn đã bỏ hắn ra đi mãi mãi và để lại cho hắn một cô công chúa xinh đẹp ...Hắn kể khổ kể sở là sau khi vợ hắn mất hắn đã phát điên lên như thế nào ....sau từng ấy năm nuôi con một mình hắn quyết định lấy vợ nữa ! Cô vợ thứ hai này theo như lời hắn nói là như gà tồ chẳng biết gì về chăm sóc con cái cũng như thu vén trong gia đình và hắn kêu ...chán !
Bây h tôi mới để ý đến đôi mắt của hắn , hắn có đôi mắt thật buồn ! Hắn kể chuyện cho tôi nghe mà hắn chẳng thèm nhìn tôi . Đôi mắt ấy rất lạnh nhưng lại có hồn . Hắn ko nhìn ai nhưng lại muốn người khác phải nhìn mình , phải chú ý đến mình ! Hắn kể chuyện mà ko một chút khoe mẽ , ko một chút tô vẽ cho bản thân .........
Chuyện con cà con kê mãi rồi bất chợt hắn nhìn thẳng vào mắt tôi và hỏi :
- Em còn nhớ chuyện cái đống rơm ko ?
Tôi nhìn cái vẻ mặt rất chi là "hình sự" của hắn và hỏi lại :
- Cái đống rơm nào !
-Vậy là em ko nhớ rồi , cái đống rơm mà bốn đứa chúng mình trốn học xong ra đống rơm ngồi ăn sấu ấy ....còn nhớ ko ?
Tôi nhìn hắn cười ....thực ra tôi chịu chả hiểu chuyện cái đống rơm của hắn là như thế nào ..........
Mọi người ăn xong lục tục kéo nhau ra về . Tôi chia tay với hắn , hắn bảo :
- Cho anh xin số điện thoại của em nhé !
Tôi nhìn hắn cười :
- Này ! lên chức anh từ bao h thế !
Hắn cười nhăn nhở bảo tôi :
- Ko lên chức thì đàn bà hơn dăm ba tuổi vẫn là đàn em mà , ko phải thế sao !
Tôi nín nặng nhìn hắn chẳng biết nên đồng tình hay phản đối nữa ......
Tôi quảy quả quay gót rồi buông một câu hững hờ :
- KO dùng di động !
Và để lại đằng sau tôi câu nói xa vời của hắn :
- Đúng là người âm lịch , thời nào rồi mà ko dùng di động !
Tôi vừa bước đi vừa tủm tỉm cười ......Và cho đến bây h tôi vẫn ko hiểu chuyện cái đống rơm của hắn là gì và đằng sau câu chuyện ấy có ý nghĩa gì với hắn ..............!
0 comments:
Post a Comment