Nó và con gái ! 

Hôm nay là ngày mẹ Nó xuất viện , Nó là người vui hơn bao h  hết ! Từ ngày mai Nó có thể kê cao gối lên mà ngủ rồi , ko phải tất bật sáng ra bệnh viện , trưa ra bệnh viện , tối lại đi " canh miếu" như lời chồng Nó nói nữa ! 
Con gái về thấy mẹ nó suốt ngày tất bật hết ra viện lại vào viện nên bảo :
- Mẹ ơi sau này mẹ đừng có ốm nhé , mẹ mà ốm là mẹ chết với con đấy ... 
Nó cười :
- Gìa rồi thì ai mà chả phải ốm ! 
Con gái Nó nói : 
- KO , mẹ ko được ốm đâu , mẹ mà ốm con biết chăm mẹ như thế nào ? 
Có gì khó đâu , sáng dậy thật sớm đi đổ bô , rồi pha nước ấm cho mẹ đánh răng rửa mặt , nếu mẹ ko ngồi dậy được thì nâng mẹ dậy , lấy khăn lau tay lau người cho mẹ , thay quần áo cho mẹ ... rồi đi mua ăn sáng cho mẹ , nếu mẹ ko ăn được thì pha sữa cho mẹ uống , rồi cho mẹ uống thuốc theo đơn của bác sĩ ...rồi ngồi nắn tay nắn chân cho mẹ ....
Con gái Nó nắm chặt tay Nó : 
- giời ạ , sao lại lắm việc thế chứ , thôi tốt nhất là mẹ đừng có mà bị ốm ! 
Bất chợt Nó nhớ tới bài thơ từ hồi còn học cấp một ....lời thơ giản dị , mộc mạc chân thành .... bài thơ :

U ỐM ! 

U ốm nằm nhà 
KO ra đồng được 
U đắp kín chăn 
Mặt quay vào vách 

Em vẫn đi học 
Đường xa càng xa 
Người em ở lớp 
Lòng em ở nhà 

U uống thuốc chưa ? 
Hạ rồi cơn sốt 
vắng vẻ một mình 
U vui sao được 

Buổi học dài quá 
Mãi mới trống về 
Em vượt con đê 
Theo đàn cò trắng 

Thiếu U trên đồng 
Nhiều người cũng vắng 
Bướm bay mặc bướm 
Em thèm bắt đâu ....

Em về đến cửa 
Đã gọi U ơi 
U cố quay lại 
Nhìn em mỉm cười 

Củi lửa nhem rồi 
Bắc nồi cháo trắng 
Đập trứng bỏ hành 
U ăn ngon lắm 

Ghét cái bệnh tật 
Làm U mệt người
 Đừng ai ốm cả 
Là vui nhất đời 

CHO EM MỘT NGÀY MỘT NGÀY THÔI .....! 

0 comments:

Post a Comment